Những câu hỏi trả lời của thầy Lương Minh Đáng về chữa bệnh
841 người đã xem · Bình luận ·

Những câu hỏi trả lời của thầy Lương Minh Đáng về chữa bệnh

Những câu hỏi trả lời của thầy Lương Minh Đáng về chữa bệnh
NỘI DUNG CHI TIẾT

Những câu trả lời của thầy Lương Minh Đáng về chữa bệnh

Câu hỏi 1: Con xin hỏi là những người bệnh Ung thư buồng trứng và ung thư gan, những trường hợp này, nếu bác sỹ khám ra, phần nhiều trị bằng khoa học thì không bao giờ được kết quả, chỉ chờ ngày chết thôi. Con xin hỏi Thầy, trị bằng phương pháp này thì trị làm sao để được kết quả? 

Mấy cái bệnh, khi khoa học bế tắc, trị không được, thì anh chị em đã học rồi, những nguyên tắc và công thức mới để trị bệnh. Trường hợp Ung thu gan, thì đặt tay lên luân xa 3, tối đa 2 phút. Và nếu buồng trứng bị bệnh, thì trị luân xa 2, và cũng tối đa 2 phút thôi. Lần lần sẽ giúp cho họ hết bệnh. Tuy nhiên hai luân xa đó gần với nhau, buồng trứng thì đặt tay luân xa 2, và ung thư gan thì luân xa 3, chỉ cần đặt tay luân xa 2, 3 như thế này, và tay kia lọc máu, thì anh chị em chỉ cần 2 phút thôi. Hít vô bằng mũi, thở ra bằng miệng tối đa 2 phút, lấy ra ngay.


Câu hỏi 2: Thưa Thầy, người ta học lớp 4 rồi, có thể dùng luân xa 6, 7 trị bệnh cho mình được hay không? 
Bà xã học lớp 3, trị bệnh cho ông chồng học lớp 4, luân xa có bị bít không? 

Khi trị bệnh dùng luân xa 6, 7 chỉ có sì ke ma túy thôi, là cái thứ nhứt. Thứ hai là những người hôn mê (coma) lâu tháng, năm. Thứ ba là dành riêng cho trẻ em, sinh viên học sinh, không có bị bệnh, giúp cho nó học giỏi. Và phần thứ tư, ít có, nhưng cũng ghi chú: cho trẻ em mới sinh, đến dưới 12 tháng. Khi bất cứ bị bệnh gì, trị luân xa 6, 7, hít vô bằng mũi hơi ngắn, thở ra bằng miệng hơi dài, 3 hơi thôi, lấy tay ra liền. Ngoài ra tất cả các cái, không được trị luân xa 6, 7 gì hết. 

Khi học lớp 3 luân xa được khai mở 100% rồi, thì trị cấp 4, 5, cấp nào cũng được, không có gì trở ngại hết. Không bao giờ bị mất năng lực hết. 

Tôi nhắc lại vấn đề hôn mê, mấy người bị coma, khi đặt tay luân xa 6, 7, hít vô bằng mũi, thở ra bằng miệng 3 hơi, nhưng cũng phải trị 5 phút. Đến khi nào thời gian 1 tháng, nửa tháng, hay 2 tháng, người bệnh tỉnh lại rồi, họ biết lại rồi thì sẽ trị những luân xa họ bị bệnh. Khỏi cần trị luân xa 6, 7 nữa. Ghi chú phần này cho kỹ để gặp những trường hợp đó thì chỉ cần trị những luân xa số 6, 7 mà thôi. Nhưng phải 5 phút.

Câu hỏi 3: Tôi muốn hỏi Thầy về nguyên tắc làm cách nào Nhân điện có thể chữa cancer. Đó là vì dòng điện từ trường của vũ trụ đi thẳng vô những tế bào, và giết những tế bào cancer hay dòng điện này giúp hồi phục những tế bào đau trở lại. Và làm thế nào mà chứng bệnh cancer có thể được đánh đuổi ra khỏi cơ thể? Đó là phần đầu tiên 

Phần thứ hai, thí dụ như trong khi đang trị bệnh, họ có những triệu chứng đau nhức khác, hay triệu chứng lành bệnh hoàn toàn không dính dấp tới chứng cancer. Thí dụ người bệnh bị cancer hạch (mũi), và trong khi đang được trị bệnh, thì họ bị đau nhức nhiều hơn trong tay và trong nhiều chỗ khác trong cơ thể. Việc này có liên hệ đến chứng cancer của họ, hay đó là một chứng bệnh khác hoàn toàn? 

Phần chót là người trị bệnh và người bệnh cả hai đều có sự tin tưởng 100% ở Nhân điện, niềm tin và tình thương. Nhưng sau khi tiếp tục dùng Nhân điện trị bệnh và khám nghiệm, căn bệnh không có sự tiến triển, mà lại bệnh nhiều hơn từ sự khám nghiệm. Chúng tôi muốn biết có cách nào để trị trong trường hợp này. 

Thứ nhất, Năng lượng vũ trụ vô trong cơ thể mình có 2 trường hợp: Trường hợp thứ nhất là kích thích hệ thần kinh và tế bào, một hình thức giết con vi trùng và tạo tế bào mới, thải bớt những tế bào cũ ra ngoài. Vừa kích thích hệ thần kinh làm việc, vừa thay đổi tế bào mới luân lưu. Sở dĩ bị bệnh là tế bào không thay đổi được. Do đó, có một số anh chị em, tế bào càng ngày càng không thay đổi, nên những tế bào đó làm cho bị ung thư. Thì chúng ta dùng Năng lượng này kích thích hệ thần kinh và tế bào. Từ tế bào bị chết rồi, anh chị em phục hồi lại bằng tế bào thay thế tế bào cũ, càng ngày tế bào mới càng phát triển mạnh, thay đổi, giúp cho hết bệnh và đau. Ngành Nhân điện là hình thức như vậy. Tôi giải thích bằng khoa học rõ ràng, chứ không phải đặt tay vô rồi muốn hết chừng nào thì hết. Khi người ta hỏi thì anh chị em phải giải thích như thế đó. 

Bị bệnh ung thư mũi thì trị như thế này, nhưng khi trị như thế này thì thần kinh mũi hết, khi dòng điện vô hệ thần kinh não, luân lưu và kích thích nguyên cơ thể, làm bị đau nhức, là một hình thức. Nếu bị đau nhức thì những mạch máu, gân, bị co thắt lại, do đó làm cho bị đau. Khi trị bệnh thì mạch máu sẽ nở ra, thì luân lưu cái máu này làm cho đau gấp bội. Gặp những trường hợp đau nhức vậy thì yên tâm, từ từ trị sẽ hết đau luôn. Ngoại trừ trường hợp bệnh nặng, bệnh ung thư mà phát triển nơi nào khác, thì phải trị trực tiếp ngay ung thư hoặc bộ phận đau ung thư. 

Như vậy, anh chị em thấy, cái quan trọng nhất là anh chị em có chịu khó nhẫn nại trị bệnh cho người ta không. Chứ đừng bắt buộc người đó phải tin mình. Nguyên tắc trị bệnh, tại vì người bệnh không biết gì hết. Cái quan trọng là anh chị em chịu khó nhẫn nại, giúp cho người ta, và nhẫn nại giải thích cho bệnh nhân dưới mọi hình thức để cho bệnh nhân yên tâm. Chứ còn trị bệnh rồi mà không nhẫn nại, nói thôi trị hoài không hết, nên kệ, bỏ cuộc hoặc chán nản. Thì lúc mà bỏ cuộc, lúc chán nản làm bệnh nhân không bao giờ hết bệnh.

Câu hỏi 4: Thưa Thầy có một bà học lớp 4 rồi, đang ở Madrid, không tới học được vì có một đứa con bị ung thư máu. Bà chữa đều, nhưng bây giờ bị trầm trọng hơn, con bà tới mức cuối cùng rồi. Bây giờ bà nhờ tôi hỏi Thầy làm cách nào để giúp con bà. Nếu con bà mất đi, làm cách nào để bà chịu đựng nổi cái chuyện này? 

Tôi giải thích: không riêng gì anh chị em, tất cả các người khác cũng vậy. Ngay cả bản thân anh chị em cũng vậy. Đừng nghĩ rằng anh chị em chữa bệnh cho người ta thì hết bệnh, nhưng hỏi tại sao mình trị cho mình, hay cho gia đình mình thì không hết. Tại anh chị em nên nhớ rằng, trị bệnh cho mình, cho gia đình, hay cho người khác cũng vậy, phải giống nhau, chứ đừng nghĩ rằng trị cho mình thì muốn trị bao nhiêu thì trị. Đôi khi sáng một lần, trưa một lần, chiều một lần. Trị nhiều lần mà còn trị nhiều phút nữa. Những cái nhiều lần và nhiều phút đó làm cho không bao giờ hết bệnh và đưa tới giai đoạn càng ngày càng nặng thêm. Đó là một số anh chị em vi phạm cái lỗi lầm lớn nhất, cứ nghĩ rằng 2 phút không ăn thua gì hết, thành ra trị càng nhiều càng tốt. Tại vì anh chị em nóng ruột quá, không còn ý thức nữa. Người khác thì áp dụng trị đúng nguyên tắc dưới 2 phút. Còn gia đình thì trị càng nhiều càng tốt. Nên nguy hiểm cho bệnh nhân.

Cái thứ hai, phải trị đúng nguyên tắc và đúng luân xa. Đôi khi anh chị em quẫn trí quá, thay vì trị luân xa 2, 3, 4 và 7 cho ung thư máu, thì anh chị em trị nhiều quá, số 2, số 3 trong 2 phút, số 4 trong 2 phút, số 7 trong 2 phút. Mỗi ngày trị vậy hoài, quên số phút đi. Thay vì cho điện cho bệnh nhân, thì ngược lại điện về tay anh chị em. Đó là tất cả anh chị em đều vi phạm cái điểm này. 

Tôi khuyên trị ít phút còn hơn là trị nhiều phút. Và tôi nhắc đi nhắc lại hoài. Cái điện năng mà anh chị em trị đây là điện năng của Vũ trụ, nó mạnh vô biên. Chứ không phải là điện năng của anh chị em. Tôi cho anh chị em 2 phút là nhiều. Chứ đúng nguyên tắc vừa đặt tay vô luân xa thôi là điện năng đi thẳng vô trong 5 giây, 10, 15 giây là đủ, lấy tay ra chứ không nhất thiết 2 phút. Sở dĩ tôi cho 2 phút là để cho anh chị em không bị chi phối ngoại cảnh, và 2 phút đó, anh chị em chỉ cần 5 giây thôi. 5 giây không bị chi phối ngoại cảnh bối cảnh, đi vô thẳng bộ phận giúp hết bệnh. Đó là những kinh nghiệm tôi đi trị bệnh và tôi dạy. Anh chị em áp dụng cho đúng nguyên tắc những gì tôi hướng dẫn thì vấn đề trị bệnh không có gì trở ngại hết. 

Kế tiếp trong lãnh vực gia đình, mình thương gia đình, ông bà mình, mình muốn trả hiếu cho ông bà mình. Khi lớn tuổi, ông bà mình chết, muốn ông bà đi về khối sáng thì điều quan trọng nhất khi được mở luân xa 100%, cầu nguyện cho ông bà đi về khối sáng. Thì ngược lại, con mình cũng vậy, nếu mình trị không được, bệnh viện trị không được, nó chết thì nếu thương nó nhất, anh chị em cầu nguyện linh hồn nó tái kiếp. Thì cái này là niềm vui của anh chị em, còn đòi hỏi, còn muốn gì nữa? Trọn vẹn, còn hơn là anh chị em không giúp được gì hết. 

Tôi khuyên những gì tôi hướng dẫn thì áp dụng, chắc chắn trong tư tưởng, tinh thần của anh chị em không bao giờ bị xáo trộn. 

Tôi bổ túc thêm cho một cái nữa, nếu trẻ em nào dưới 12 tuổi, chỉ đặt tay vô luân xa, hít vô bằng mũi hơi ngắn, thở ra bằng miệng hơi dài, 3 hơi, phải lấy tay ra liền. Đừng bao giờ để 2 phút hết. Cẩn thận ghi chú cho kỹ.


Câu hỏi 5: Tôi có một người bạn thân bị ung thư xương trong xương sống, thành ra lan tràn cùng hết. Dưới xương bàn tọa và chân bị đau rất nhiều, không cựa quậy được nữa và bị khủng hoảng tinh thần nặng. Tôi không hiểu tôi trị có đúng không. Thầy làm ơn chỉ tôi cách để giúp bà bạn của tôi?

Tôi chỉ: kêu người ta ngồi như vậy nhe, trị luân xa 2, 3 và 4, 5. Bốn luân xa cùng một lúc, hít vô bằng mũi, thở ra bằng miệng 3 hơi, để 2 phút, lấy tay ra. Xong trị một tay đặt xương đầu gối, và một tay xương bàn tọa đó, 1 phút thôi. Xong đổi lại bên kia, 2 vị trí đó, cũng hít vô thở ra 3 lần, để 1 phút. Là tổng cộng 4 phút nhe. Còn 1 phút nữa đặt tay luân xa số 7 và lọc máu cho người đó, hít vô thở ra 3 hơi, để 1 phút lấy tay ra. Mỗi ngày trị như vậy thì ung thư xương bớt. Phải nhẫn nại chữa trị, bất cứ bệnh nặng nào cũng vậy.

Câu hỏi 6: Bà này có 4 câu hỏi:
Bà muốn hỏi về bệnh ung thư phổi và gan. Mấy bệnh ung thư đó, lúc gần chết, đoạn cuối cùng, thì bị đau đớn lắm. Mình có cách nào để giúp người ta đỡ đau đơn không?
Người đó bị ung thư ngực: mình có thể chữa bệnh cho bà ta, để tránh bị giãi phẫu không?
Có một cô bé đó 5 tuổi, bà ta đã chữa 6 tháng nay rồi. Cô bé đó bị té và bại phía bên trái, không đi được. Sau khi chữa 6 tháng, cô bé đó đỡ, nhưng bà bị đau tay, bà sợ nên ngưng. Vì bà không biết bà chữa có đúng không? Bà hỏi Thầy cho biết ý kiến.
Có một ngày đó, bà đi lên thang lầu ở nhà, thì thấy trước mặt bà có một màu xanh(lá cây) đi trước bà. Màu xanh lá cây đó trở thành màu vàng cam. Bà hỏi Thầy có ý nghĩa gì không? 

Tôi nhắc rồi, nếu thấy người ta bệnh nặng quá, không thể nào cứu chữa được, thì mỗi ngày chỉ giúp cho bằng luân xa 7 thôi, không trị bệnh. Emergency 5 phút thôi. Rồi khi nào người ta chết thì cầu nguyện cho người ta thôi.
Ung thư ngực: khi mới bệnh thì lại cho anh chị em trị đi. Sắp sửa giải phẫu rồi còn trị gì nữa? Nếu sắp sửa giải phẫu thì có nước giải phẫu đi, rồi sau đó trị, thì không tái phát nữa. Chứ còn bây giờ, thí dụ ung thư ngực, mới bị ung thư nhỏ thôi, khi anh chị em trị thì chắc chắn từ từ sẽ bớt và khỏi giải phẫu. Còn nếu bự quá, chuẩn bị lên bàn mổ rồi, anh chị em trị làm sao được nữa.

Tôi nhắc đi nhắc lại hoài: trẻ em dưới 12 tuổi, chỉ cần hít vô bằng mũi, thở ra bằng miệng 3 hơi đủ rồi. Đừng nghĩ rằng trị 3 hơi không đủ, để 1 phút, 2 phút hoài. Những cái phút trị nhiều, người ta sẽ không hết bệnh, tay anh chị em sẽ bị đau. Mặc dầu đó là đứa trẻ, trị hoài nó không chịu được, điện đưa vô, mà chạy ngược về tay anh chị em.
Tiếp tục trị bệnh đứa nhỏ đó theo nguyên tắc tôi chỉ thì chắc chắn không bị đau tay, mà giúp cho trẻ em từ từ hết bệnh, mà hết mau lẹ.

Nếu anh chị em thấy được những vật màu trắng, màu vàng, thì đó là anh chị em được may mắn nhất là thấy hào quang của các Đấng. Còn tất cả các màu khác thì không có giá trị khi anh chị em thấy. Chỉ có 2 màu thôi. Thứ nhất là màu vàng, thứ nhì là màu trắng. Một trong hai màu đó, nếu thấy được hào quang trong nhà anh chị em, thì chắc chắn lúc đó các Đấng giúp, ngự trị trong nhà của anh chị em và ban phước lành cho anh chị em. Đừng lo ngại.


Câu hỏi 7: Thưa Thầy, có một người già đó bị bệnh Parkinson, là run tay chân, và một bên bị bại, không biết tôi chữa có đúng không? Luân xa 7, và một bên tay bên đầu, đối nghịch với bên bị bại, 2 phút. Còn 3 phút kia, phân chia số phút ra sao? Mình phải chữa luân xa 2, 3, 4, phân chia ra sao? 

Một số người lớn tuổi bị run, và liệt nữa thì phải trị 2 bên, mặt và trái. Nếu bị run, dù có liệt, hay không, hoặc bên trái hay phải gì cũng vậy, phải trị 2 bên. Mỗi bên 2 phút. Đừng trị luân xa số 2, 3, 4, không có tác dụng gì hết. Chỉ cần trị 2 phút mỗi bên, tổng cộng 4 phút, được rồi.


Câu hỏi 8: Hồi nãy Thầy nói mình có thể chữa bệnh di truyền. Nhưng bệnh bẩm sinh, như bệnh “Thất đều”(Ataxia), sự cử động không ăn khớp nhau, chữa bằng cách nào. Chứng bệnh đó(Ataxia), từ 30 tới 35 tuổi thì càng bị nặng hơn. Tôi có chữa 2 cô con gái, mắc chứng bệnh đó, chữa hoài không thấy lành, xin Thầy cho biết ý kiến về bệnh bẩm sinh? 

Hồi xưa tất cả các bệnh bẩm sinh là bất trị. Có nhiều lớp tôi hướng dẫn, không trị được. Tuy nhiên, nếu còn trẻ, anh chị em cố gắng thường xuyên trị, phải nhẫn nại. Vì đó là bệnh bất trị, mà chúng ta cố gắng nhẫn nại, thì chắc chắn chúng ta trị được. Tuy nhiên phải biết rõ bệnh trạng, cấu tạo như thế nào. Chẩn mạch cho rõ ràng. Đừng trị mò. Thí dụ bẩm sinh bị tay, chân, xương hoặc bị bộ phận nào làm cho nó càng ngày bắp thịt càng teo lại. Biết rõ bệnh trạng mới đặt tay trúng vị trí luân xa, trúng nơi đau thì bệnh nhân mới phát triển tăng trưởng được. Nếu bắt mạch được thì tốt, nếu không được thì đưa họ đi khám nghiệm, coi bộ phận nào bị, mà sanh ra bị dị tật. Thì lúc đó chúng ta mới trị bộ phận đó, mới tăng trưởng giúp cho họ phát triển trở lại.

Câu hỏi 9: Thưa Thầy câu hỏi thứ nhứt, khi tôi bắt mạch người bệnh, nếu có đau một vị trí nào rất mãnh liệt, thì tự nhiên tôi cảm giác sự đau đớn đó trong người tôi, sau khi bắt mạch cũng còn cảm giác, nhiều khi vài giờ sau cũng còn cảm giác, hoặc suốt một ngày cũng còn cảm giác. Vì sao mà tôi vẫn cảm giác sự đau đơn của người bệnh đó? Và làm cách nào để tránh cái đó? 

Khi tôi vô phòng của một người bệnh nặng, đi không được, thì tôi luôn luôn cảm giác có linh hồn bất tử bất diệt ở trong phòng đó. Thầy có thể giải nghĩa vì sao mà có những linh hồn bất tử bất diệt trong phòng những người bệnh nặng? 
Tôi nhắc cho biết nhe, khi bắt mạch, thí dụ người đó đau bộ phận nào, dòng điện sẽ chạy ngược về tay anh chị em một tích tắc thôi rồi đi luôn, chứ không bao giờ ngừng lại, cái thứ nhứt. Cái thứ hai, anh chị em biết được bệnh trạng của người ta rồi, đặt tay luân xa, thì dòng điện đi thẳng vô bộ phận bị đau, đưa luồng điện chạy về tay, hết. Không thể nào chạy ngược về bộ phận của anh chị em được hết. 

Tôi nhắc cho anh chị em biết rằng, khi nào dòng điện chạy về tay anh chị em làm cho tay mỏi, nhức, dưới điều kiện là trị quá số phút, hoặc giả dòng điện nóng trở về tay, không chịu lấy ra mà để dòng điện chạy hoài, luân lưu trong tay anh chị em, thì trong vòng một ngày đó thì tay anh chị em sẽ thải bớt năng lượng ra ngoài, không gì trở ngại hết. Còn bộ phận người ta bị đau mà anh chị em cảm nhận (linh hồn) đó là tưởng tượng. Thứ nhứt là người ta bệnh, anh chị em tưởng tượng, giống như câu hỏi thứ hai liên quan tới. Tôi chỉ cho anh chị em rồi. Khi bắt mạch cho người ta, nếu người ta có linh hồn bất tử bất diệt thì cảm nhận luân xa 3 trở xuống, còn gì nữa. Đó là tại chắc tưởng tượng nhiều quá. Vừa tưởng tượng người ta đau, cái mình đau. Vừa tưởng tượng người ta có linh hồn bất tử bất diệt, mà anh chị em tưởng tượng trong đó có. Nói tóm lại, tại vì anh chị em tưởng tượng. 

Tôi khuyên gặp những trường hợp đó đừng bao giờ tưởng tượng hết, mà nên nhớ rằng, nếu có linh hồn bất tử ở trong phòng đó, hoặc ngay người đó, bắt mạch người đó thì biết người đó có. Không bắt mạch người đó, mà vô trong phòng đó, mà nếu cảm nhận được từ cạnh luân xa 3 trở xuống thì chắc chắn có, chứ đừng tưởng tượng. Nghi, không được nghi. Ngành chúng ta không được nghi. Có, hoặc không, chứ không được nghi. Nếu nghi, hoặc tưởng tượng thì không giúp cho người ta được. Mà cũng không đưa linh hồn bất tử bất diệt đi được, tại vì nghi, biết có hoặc không? Mà cái nghi đó là không đúng, mà không đúng thì trị trật. Đôi khi tôi nói là vấn đề tưởng tượng bệnh hoạn. Và cũng đôi khi người ta vừa bệnh đó, trị bệnh cho người ta, rồi anh chị em bị bệnh của anh chị em, nó trùng hợp. Đôi khi 2 cái trùng hợp, người ta vừa đau gan, chiều về, anh chị em ăn thịt bò, hột gà nhiều quá, tối phát đau gan. Trùng hợp, tại sao đau gan? Tại bữa đó ăn 6 cái hột gà, tiêu không được. Đâm ra đau gan. Người ta đau gan cái, anh chị em nói, “trời ơi, hôm nay sao xui quá, tôi sao bị đau gan?” Anh chị em quên rằng chiều ăn nửa ký thịt bò, 6 cái hột gà, làm cái gan tiêu không được, nó đau. Anh chị em đừng bao giờ nói tại sao người ta bệnh đó, cái mình đau giống người ta. Không phải. Một là trùng hợp, hai là tưởng tượng. Không bao giờ lây nhau được.



Người ghét người thương
17.746 người đã xem